Thứ Tư, 8 tháng 2, 2017

Bộ sưu tập các bài thơ về công ơn của mẹ, bài thơ về ơn mẹ, bài thơ về cảm ơn mẹ

Tuyển tập các bài thơ về công ơn của mẹ, thơ về công ơn mẹ, thơ về cảm ơn mẹ, thơ về ơn mẹ hay cảm động lòng người

Bài thơ về công ơn của Mẹ:

CÔNG ƠN MẸ


Vì đâu tóc mẹ bạc phơ
Vì đâu chân chậm mắt mờ tay run
Mẹ sinh ra mấy người con
Cho nên mẹ sớm héo hon tuổi già

Tháng ngày thai nghén xót xa
Nẩy mầm nẩy mấm sinh ra mấy người
Thấy con ngày một nên người
Bõ công cho mẹ một đời lầm than

Dù cho cháy ruột cháy gan
Cháy tiền cháy gạo thuốc thang học hành
Đói no mẹ chịu đã đành
Cốt sao đủ sữa để dành nuôi con

Nuôi con khôn lớn từng giờ
Kể sao cho bõ tháng ngày con ơi
Mẹ đi cuốc ruộng đầu bờ
Thức khuya dậy sớm biết nhờ cậy ai

Đường dài còn lắm chông gai
Biết đâu là đúng là sai lúc này
Mấy con nuôi được mẹ gầy
Mấy con giả nghĩa giả đầy một thân

Nào ai có phúc có nhân
Nào ai giả nghĩa giả nhân mẹ già
Nào ai đồng bánh tấm quà
Nào ai an ủi chan hoà tình thương

Mẹ còn một nắng 2 sương
Trăm cay nghìn đắng bước đường nuôi con
Nói năng ý tứ hiền hoà
Vào thưa ra gửi thật là thành tâm

Thế là được tí tình thương
Thế là được tí tình thương cả đời
Các con nghe mẹ mấy lời
Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi vào con ơi

LÒNG MẸ


Tôi đã lớn lên..
Trong tình thương của mẹ
Đã trưởng thành nhờ ơn mẹ dưỡng nuôi
Mẹ oằn vai lam lũ cả một đời
Mong con trẻ nên người là mãn nguyện

Nhà nghèo lắm, nên mẹ luôn hà tiện
Để dành tiền lo chuyện học cho con
Áo mẹ mang, vai đã rách sờn
Mà mẹ cũng vẫn cứ còn mặc mãi

Có đôi lúc dư tiền mua được vải
Cũng chỉ là để may áo cho con
Mẹ mong sao khi con bước đến trường
Cho lũ bạn đừng khinh thường con trẻ

Nhà túng thiếu nhưng vẫn hằng vui vẻ
Chén mẹ vơi còn sẻ bớt cho con
Chưa kịp về mẹ luôn để phần hơn
Lòng mẹ nghĩ cho con luôn mạnh khỏe

Ơn mẹ dưỡng, giờ con được như thế
Biết lấy gì đền ơn mẹ được đây
Dù sông sâu, núi cả sánh không tày
Lòng mẹ bao la.. một đời vất vả..
(Hoàng Đăng)


nhung bai tho ve cong on cua me
Bài thơ Lòng Mẹ

Những bài thơ về Ơn mẹ:

ƠN MẸ


Nhớ khi xưa
Lên năm, lên bảy
Quê hương đồng rộng, sông dài
Bao cơ hàn bốn bề dàn trải
Cái đói nghèo ám ảnh suốt quanh năm.

Tay cuốc, vai cầy
Mặt hằn những vết nhăn
Ngày bữa quên ăn
Đêm nằm không kịp ngủ.
Cái đói khát cướp đi bầu vú
Mẹ lả hơi!
Nước mắt vơi đầy.

Con lớn lên trong vàng vọt hao gầy
Đắp áo đụp cho con
Nằm trong ổ rơm
Mẹ rét
Vẫn lo ngày mai
Bữa khoai bữa sắn
Cho con lót dạ ấm lòng.

Chưa rạng đông
Mẹ đã lội dọc cánh đồng
Dầm tấm thân gầy ngập trong bùn nước
Gặt lúa non
Lòng thầm mơ ước
Có đầy bát cháo cho con.

Bờ ruộng, ven đê dấu chân mẹ khoan mòn
Đồng chiêm trũng thấm đẫm mồ hôi mẹ
Để cho con có được thời trai trẻ
Ơn nghĩa mẹ hiền sinh dưỡng, chở che.
Con lớn thành người
Càng thương mẹ xác ve!
(Đoàn Văn Nghiêu - 07.06.07)

ƠN MẸ, ƠN QUÊ


Cơn mưa nửa ngày ập xuống bến sông
Lúa chín đỏ đồng, đay phơi đầy ngõ
Câu hát ru con mẹ đành bỏ ngỏ
Chạy mưa, tất bật ngày mùa.

Đông Hà hôm nay biết phiên chợ có đông
Tằn tiện rau dưa, lót lòng qua bữa
Mẹ chỉ thương con tuổi thơ khát sữa
Giấc mơ có tròn khi khuyết cả lời ru.

Lo vụ lúa, mùa đay quên hạ đã sang thu
Mặc ai vui hội làng, mẹ ắm con ru ngủ
Tiếng trống chèo cứ gọi về tích cũ
Mai mưa bão có về? mẹ lo cả năm canh.

Tóc mẹ bạc màu cho đay, lúa mãi xanh
Và con được ngọt lành bầu sữa
Quê thoát cảnh đói nghèo không còn đứt bữa
Câu hát ru tròn đầy, mặc trời nắng hay mưa.

Con lớn lên trong chiếc võng đay xưa
Thương mẹ, quê nghèo những tháng năm gian khó
Nay Đông Hưng, Thái Bình như cánh diều lộng gió
Con khôn lớn trưởng thành, xin được về tạ ơn mẹ, ơn quê.

(Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu Mến tặng bạn Lê Mạnh Cường 
Thôn Đông Hà, Đông Hưng Thái Bình - 21.08.09 )

NHỚ ƠN MẸ HIỀN


Mẹ một đời gian nan vất vả
Chăm nuôi con khôn lớn nên người
Dù con đi bốn phương trời
Cũng không nghe hết những lời mẹ ru

Ôi nhớ lại một thời quá khứ
Mẹ của con hôm sớm tảo tần
Mẹ vì con không tiếc tấm thân
Người mẹ gầy gánh đôi vai trĩu nặng

Mẹ tảo tần sớm hôm mưa nắng
Tấm thân gầy che chở cho con
Ủ ấm cho con giấc ngủ chưa tròn
Mong cho con lớn khôn thành đạt

Tình yêu mẹ trải dài bát ngát
Chở che con đi suốt cuộcđời
Mong cho con khôn lớn thành người
Mẹ mới nở nụ cười vui vẻ

Mẹ của con giờ không còn trẻ
Vì gian nan đã cướp mất tuổi xuân
Con bình an mạnh khỏe mẹ mừng
Mẹ dặn con đừng bao giờ gian dối

Mẹ kính yêu ơi ngàn lần con xin lỗi
Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con mẹ hiểu thấu nỗi lòng
Con muốn nói một câu...yêu mẹ lắm

thời gian ơi xin hãy trôi thật chậm
Để mẹ con còn mãi ở trên đời
mẹ của con là ánh sáng mặt trời
Con hạnh phúc trong tình thương của mẹ.
(Nguyễn Quang Long - HD 23h20 ngày 17 tháng 10 năm 2015)

ƠN MẸ


Lúc chào đời, nằm trong vòng tay mẹ
Vỗ giấc nồng, mẹ cất khẽ lời ru
Con say sưa, từng dòng sữa ngọt ngào
Là tình mẹ, như suối nguồn thơm mát

Ngày rời nôi, mẹ dìu con bước một
Con vui cười, niềm hạnh phúc mẹ trao
Dẫu gầy hao, vì đời con tất cả
Mẹ nâng niu, con đến lúc trưởng thành

Câu ca dao, mẹ dạy con thuở nhỏ
Tình yêu thương, trong trang sách vỡ lòng
Con gói ghém, hành trang ngày khôn lớn
Giữ trong tâm, hình dáng mẹ thiêng liêng

Rồi ngày tháng, đời gian nan vất vả
Con thành người, khi tóc mẹ điểm sương
Tuổi thanh xuân, mẹ không nghĩ không màng
Bởi con trẻ, là muôn vàn châu báu

Dù ngàn năm, nước đại dương có cạn
Thì muôn đời, lòng mẹ vẫn bao la
Con thiết tha, cầu ơn trời soi sáng
Mẹ cận kề, luôn sống mãi bên con !
(Nguyễn Tâm)

NGÀN ĐỜI ƠN MẸ


Âm thầm lặng lẽ sống vì con
Vất vả gian nan dạ chẳng sờn
Cả đời vì con lâm bể khổ
Sinh con sót dạ gắng vuông tròn
Một đời khắc khổ nuôi con lớn
Sống kiếp lầm than dạ vẫn son
Nghĩa mẹ ngàn đời con mãi khắc
Công lao mẹ thấu tận trời non.
(Nguyễn Quang Long )

ƠN MẸ


Con nợ đời nhiều lắm mẹ ơi!
Nợ nhất mẹ: cưu mang chín tháng
Con chào đời mẹ cười sáng lạn
Dấu cơn đau xé ruột tội tình
Manh chiếu nghèo ướt át sơ sinh
Bên nào khô con thơ hưởng trọn
Sữa bao bầu ầu ơ đến cạn
Lời ca dao sớm thấm vào hồn
Tuổi thơ con chưa kịp lớn khôn
Ba bỏ mẹ chờ trong cô quạnh
Như gà mái xù lông dang cánh
Kiếm hạt thóc rơi nuôi con mình
Tay ẳm bồng chân chạy mưu sinh
Con lớn lên trong nhà không nóc
Vài lần vô tình nghe mẹ khóc
Lau mắt rồi mẹ ẳm con đi
Đời kham khổ mẹ chẳng than gì
Áo cơm vở sách con đầy đủ
Thương mẹ chập chờn trong giấc ngủ
Ra chợ đời chưa rạng bình minh
Con lớn lên nên vóc nên hình
Mẹ thân cò ngày thêm xơ xác
Nhớ lại hồi con đi đánh giặc
Mẹ sững sờ lòng dạ tái tê
Vui nào hơn ngày con trở về
Nước mắt rơi mẹ cười tươi rói
Bây giờ con nửa đầu sương muối
Mẹ phơ phơ vẫn mẹ ở đời
Ơn mẹ chẳng thể nói bằng lời
Cầu Phật Trời mẹ ơi sống mãi
(Trinhcamle)

ƠN MẸ NGÀY SINH

Oa!...Oa!...Oa!
Con cất tiếng chào đời
Bao ngơ ngác trong một ngày nắng hạ
Mẹ với con là hai người xa lạ
Mà thân quen như từ thuở xa xưa
Mẹ ôm con, thương biết mấy cho vừa
Con ngọt lịm với đôi dòng sữa nóng
Trời tháng năm nắng nung trời rát bỏng
Thương mẹ hiền nơi phòng hẹp nằm than
Bước chân con vào nhân thế ngỡ ngàng
Mẹ dìu dắt qua muôn ngàn gian khó
Bao tháng năm (5) đã lần trôi qua ngõ
Tuổi con lớn dần, tuổi mẹ hóa già nua
Con đã làm gì đền đáp mẹ chưa?
Câu hỏi ấy mãi chỉ là câu hỏi
Lòng của mẹ ôi mênh mông quá đỗi
Như núi cao như biển rộng sông sâu
Tóc màu sương đã nhuộm kín mái đầu
Chân khập khễnh cũng sắp vào ngõ tối
Ngày sinh nhật, con mừng thêm một tuổi
Ngày năm xưa mẹ rứt ruột cho con
Niềm hân hoan khi vượt cạn vuông tròn
Và hạnh phúc với hình hài bé bỏng
Xin kính dâng lòng núi cao biển rộng
Ngàn hoa tươi thơm ngát giữa cuộc đời
Con đã nên người rồi, mẹ của con ơi!!
Bao hạnh phúc đời con là của mẹ.
(Phạm Hoàng Tuyên)

TRỌN ĐỜI CON ƠN MẸ


Kéo mảnh hoảng hôn
Loang lổ
Lau giấc mơ
Mong thoát cảnh đói nghèo.
Vội ra đồng
Sợ mưa đuổi, nắng theo
Mẹ cuốc bẫm, cầy sâu
Cái gieo neo cứ quẩn quanh bám lối.

Ngày hai bữa
Sắn - khoai, ăn trong bóng tối
Lưng cơm trắng ngần mẹ để phần con.
Chiều!
Nghiêng đồng, mẹ cõng cả bóng non
Sớm!
Đánh thức tiếng gà
Khoác trên mình gió biển.
Tóc mẹ bạc, lưng còng
Con đâu hiểu hết
Bởi không sống cho mình
Mẹ sống đã vì con.

Ôi ơn nghĩa mẹ hiền
Cao!
Vững tựa muôn non
Công đức mẹ
Kín biển trời
Nguyền khắc cốt đời con.
Quyết không như nước chảy đá mòn
Theo cùng tận thời gian
Trọn đời con ơn mẹ.
(Đoàn Văn Nghiêu )

VẦN THƠ ƠN MẸ


Ngày rét tháng ba xưa mẹ không mang áo ấm
Chiếc khăn choàng trên cổ cũng phong phanh
Thân cò vẫn sớm chiều bên vuông đất
Lo cho con từng bữa những ngọt lành.

Xuân qua rồi mẹ lại đón hạ xanh
Ngày mùa nắng trên đồng mồ hôi giọt
Đêm rét run nằm nghe mưa thánh thót
Mẹ mong chờ lúa trẩy hạt ươm mơ.

Có mẹ trên đời con có cả trời thơ
Bao năm tháng ủ êm tình của mẹ
Có mẹ trên đời con sướng vui là thế
Hạnh phúc nào bằng …con biết sánh gì hơn?

Mẹ ! mẹ ơi ! Làm sao để đáp đền…
Lòng mong mỏi mẹ bên con mãi mãi
Như ngọn đèn dầu hắt hiu ngày gió lại
Mẹ đã già,con sợ tháng ngày trôi.

Dẫu là con cũng đã lớn khôn rồi
Vẫn cần lắm những lời yêu của mẹ
Rét tháng ba về choàng ấm khăn mẹ nhé
Hạnh phúc nhất trên đời …Con còn có mẹ để yêu thương.
(Ngưng Thu)

 ƠN MẸ


Mẹ dạy con đạo lí làm người
Đạo lí của mẹ nuôi con thành thi sĩ
Nhà không có thóc
Mẹ bảo trời làm mất mùa
Oi ả đến tàn khuya
Tàn khuya mẹ trằn trọc
Mưa mưa mưa
Mẹ vui cười ơn trời làm phúc
Tuổi thơ tôi ngơ ngác
Vì sao và tại sao?
Tất cả tại trời - Mẹ tôi giải thích
Cứ như không có trời không ai sống được
(Nguyễn Đăng Luận)

Bài thơ về cảm ơn mẹ:

Thơ về CẢM ƠN MẸ


Cưu mang chín tháng mười ngày
Thêm dòng sữa mẹ hao gầy nuôi con
Nhường cho con những món ngon
Mẹ vui ăn lại món con để thừa
Bao năm rong ruổi chợ trưa
Công ơn dưỡng dục nắng mưa dãi dầu
Mồ hôi mẹ đổ bấy lâu
Sờn vai bạc áo theo màu thời gian
Mẹ là bến đỗ bình an
Để con báo hiếu Vu Lan mỗi ngày
Con còn có mẹ ở đây
Là còn tất cả ơn may trên đời
Bao lần con bước chơi vơi
Mẹ soi bó đuốc rạng ngời lòng tin
Ước mong mẹ sống yên bình
Cho con mãi có niềm tin mẹ hiền
Con xin lại những nỗi niềm
Bao năm mẹ gánh muộn phiền vì con
Mỗi ngày có mẹ bên con
Cúng dường tam bảo lòng con nguyện cầu
Hồi hướng cho mẹ sống lâu
Nguyện lòng hạnh hiếu trọn câu thâm tình
Để con mở rộng tim mình
Khắc vào trong ấy bóng hình mẹ yêu
(Hoàng Thanh)

CẢM ƠN MẸ CẢM ƠN CHA VỜI VỢI


CẢM ƠN MẸ CẢM ƠN CHA VỜI VỢI
Con ngồi ngắm những hình ảnh cũ
Thưở xa xưa thơ bé dại khờ
Mẹ bồng ẳm cha nâng niu tình tự
Đẹp xiết bao hạnh phúc lặng lờ

Nhìn kỷ niệm lòng con đầy thương nhớ
Mẹ cho tình yêu mầu nhiệm tuyệt vời
Đời vẫn đẹp dẫu muôn ngàn gian khó
Mẹ cho niềm tin, khát vọng rạng ngời

Cảm ơn Mẹ, cảm ơn Cha vời vợi
Cho con ước mơ , hiểu biết, nụ cười
Sự thông cảm, vị tha, chờ đợi
Vững bước đi lên, chia sẻ với người

Mẹ là ánh bình mình ngày mới
Ngọn hải đăng cho con biết nẻo về
Cầu mong Mẹ sống lâu hơn trăm tuổi
Cho cháu con nương náu, cận kề
(Trần Minh Hiền  orlando ngày 8 tháng 5 năm 2013)

HÃY CÁM ƠN MẸ NHÉ EM

HÃY CÁM ƠN MẸ NHÉ EM

Xưa Người từng xoa đầu thằng bé ấy
Bây giờ chàng trai vuốt mái tóc em
Người đã nuôi lớn núm ruột mình bằng câu ru dịu êm
Nên hôm ngõ lời môi chàng trai nõn thơm mùi sữa

Và em sẽ được thêm một bà mẹ nữa
Ngày chúng ta nên vợ nên chồng
Hãy cám ơn với tấc dạ đáy lòng
Hạnh phúc Người hằng ban tặng

Mẹ giao hết cho em tháng năm mình thầm lặng
Một nửa trái tim cùng cung bậc vui buồn
Đi qua cuộc đời qua nắng dội mưa tuôn
Dẫu sướng khổ, em hãy tin mình may mắn
(Daocongdien )

CẢM ƠN


Cuộc đời này con hạnh phúc biết bao
Vì có mẹ có cha, có mái nhà yên ấm
Chẳng cần thêm lụa là hay nhung gấm
Để tiếng cười rộn rã suốt đời con.

Cảm ơn mẹ, những tháng ngày chăm nom
Cảm ơn cha, những đêm dài dạy bảo
Cảm ơn em, đứa cứng đầu - ngổ ngáo
Đã có một gia đình...một mái ấm yên vui.

Cảm ơn mẹ và mấy nhóc em nuôi
Đã cho con thêm một gia đình nữa
Nơi yêu thương và cũng là chỗ dựa
Những lúc yếu lòng, những lúc thấy chơi vơi.

Cảm ơn nhiều những người bạn của tôi
Dẫu bên nhau hay phương trời cách biệt
Giữ trong tim tiếng nói cười thân thiết
Chúc an bình, hạnh phúc và thành công.

Cảm ơn những muộn phiền...
...giờ đã hóa hư không
Và những lúc khó khăn...
...chợt nhận ra...mình đã lớn
Dẫu mai sau...tiếng cười hay đau đớn
Với cuộc đời....xin hai tiếng: "CẢM ƠN".
(Kim Trung)

CON CÁM ƠN


Cám ơn mẹ đã tin con
Dù đôi lúc trái tim non lệch lạc
Cám ơn mẹ dựng lên thành chững chạc
Để con an tâm đứng dõi mắt bốn phương
Con biết đường con đi
thỉnh thoảng có trật đường
nhưng mẹ vẫn tin con quay về được
và trên những bước đường xuôi ngược
nhớ lời mẹ: chân thành, yêu thương làm thước
Khó khăn gì con cũng vượt qua
ước mơ con không phù phiếm xa hoa
vui thì con chung bước đường xa
hờn. oán. giận thì bước ra chỗ khác
để tìm thấy bầu trời xanh ngát
và thiên đường luôn ngự trị trong ta
(Huyền Băng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét